Hôm nay là thứ bảy đầu tiên của tháng năm. Tháng năm, ở phương Tây còn đang mùa Xuân, thật đẹp. Như trong bài "Khúc hát thanh xuân": One wonderful morning in May...
Ở SG, tháng năm thì đã bước hẳn vào mùa mưa rồi. Đã bắt đầu có những cơn mưa xối xả để xua đi cái nóng hầm hập có lúc đến 35, 36 độ. Mưa, thì người ướt, đường trơn, chợ ế, nhưng mọi người vẫn cứ mong mưa, vì sau mỗi cơn mưa thì trời như sáng hơn một chút, vạn vật quang đãng hơn vì bụi bặm đã được rửa sạch, không khí mát mẻ, và lòng người dịu đi. Đặc biệt là sau tháng tư đỏ lửa và đầy biến cố.
Trong tâm trạng bâng khuâng đầu tháng năm, xin gửi đến các bạn bài viết nhẹ nhàng của anh NĐH, với những dòng tâm tình tản mạn và những nỗi niềm man mác, như những câu thơ buồn buồn, nhè nhẹ của nữ thi sĩ người Mỹ Sara Teadsdale.
Enjoy các bạn nhé!
-------
TẢN MẠN THÁNG 5 & MAN MÁC SARA TEASDALE1. Tản mạn tháng 5Bây giờ là tháng 5. Tháng đẹp nhất của tuổi học trò. Tháng nóng bức nhất của đất trời. Và là tháng bối rối bâng khuâng của người. Non nửa năm đã trôi qua. Hy vọng và nỗi buồn cứ nối tiếp. Đất nước và tương lai. Cuộc đời vẫn đặt ra câu hỏi lớn cho chúng ta : Ta là ai ? Và ta cứ đi ngang qua đời. Lúc lặng thinh, lúc ồn ào mãnh liệt. Những đợt sóng và niềm tin cứ vơi đầy như thế.
Những lúc như thế đó, để tìm lại chút tĩnh tâm cho tâm hồn, không gì bằng đọc lại những áng văn chương của thế giới hôm qua và hôm nay. Tôi tin thế và nhiều người, rất nhiều người cũng chia sẻ với tôi như thế. Chẳng vậy mà các bài văn chương gần đây trên báo Anh Vũ được tìm tới rất nhiều.
Các bạn còn nhớ không những vần thơ của Guillaume Apollinaire :
Tình yêu qua mất rồi
tình yêu như nước chảy
qua mất rồi còn ngỡ tình yêu
cuộc đời sao chậm biết bao nhiêu
hy vọng sao thổi bùng mãnh liệt !
( Cầu Mirabeau – NĐH)
Vâng cho dù thế nào đi nữa thì “ hy vọng vẫn thổi bùng mãnh liệt”.
Các bạn nhớ không đoạn kết bài thơ đi thăm mộ con của Victor Hugo :
Rồi chập choạng trong bóng chiều đang xuống
những cánh buồm hoang vắng Harfleur
trên mộ con cha đặt cánh hoa xưa
thạch thảo tím ô rô xanh
đầy nước mắt…
( Mai sớm bình minh – NĐH )
Vâng, ngày xưa khi dịch đến những dòng thơ này tôi cũng không cầm được nước mắt. Những khi đó tôi thấy mình được chia sẻ và tôi tin những điều tốt đẹp của đời, của người vẫn còn. Tôi nghĩ các bạn bạn còn nhớ bài Caged Bird của Maya Angelou :
Vâng con chim ấy hót
âm vang rờn rợn thiết tha
chim hót điều gì không ai biết
nhưng khát khao mãnh liệt
ta nghe giai điệu ấy
bay trên cánh đồi xa
ôi chim hót
về tự do !
(Tiếng hót tự do – NĐH)
Vâng con chim trong lồng vẫn luôn mơ ước về tự do. Và chúng ta cũng vậy.
2. Man mác Sara Teadale
Sara Teasdale ( 1884 – 1933).Sara Teasdale sinh ra ở St Louis, tiểu bang Missouri, nước Mỹ.Tập thơ Love Songs của nữ thi sĩ được giải Pulitzer năm 1918. Sara Teasdale thích sống ẩn dật, ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài.Sara Teasdale thích viết về tình yêu, nỗi mất mát trong tình yêu và nỗi cô đơn.
Xin giới thiệu sau đây một số bài thơ nổi tiếng của bà.
THE FLIGHT
We are two eagles
Flying together,
Under the heavens,
Over the mountains,
Stretched on the wind.
Sunlight heartens us,
Blind snow baffles us,
Clouds wheel after us,
Raveled and thinned.
We are like eagles;
But when Death harries us,
Human and humbled
When one of us goes,
Let the other follow –
Let the flight be ended,
Let the fire blacken,
Let the book close.
BAY
Ta như đôi chim ưng
cùng nhau bay
dưới trời này
trên núi non này
và gió ngàn khơi
Hân hoan khi nắng đẹp
Gian nan ngày tuyết rơi
làn mây nhỏ xa xôi
bay sau ta bối rối
Ta như đôi chim ưng
Thần Chết đến
kiếp người nhỏ mọn
khi một cánh chim biệt ly
hãy để chim kia cùng ra đi !
Và, chuyến bay đời , thôi hãy ngừng !
ngọn lửa đời , thôi hãy tắt !
cuốn sách đời , thôi hãy khép !
SONG OF AMALFI
I asked the heaven of stars
What should I give my love –
It answered me with silence,
Silence above.
I asked the darkend sea,
Down where the fishermen go –
It answered me with silence,
Silence below.
Oh, I could give him weeping
Or could him song –
But how could I give him silence
My whole life long?
TẶNG PHẨM
- Tôi hỏi trời sao
Nhưng trời sao im lặng
Trên cao
Tôi hỏi biển âm u
những ngư ông
lưới tung ngoài bãi vắng
Nhưng biển xanh im lặng
Thâm sâu
Ôi, tôi có thể tặng chàng
giọt lệ hay bài ca
Nhưng làm sao tôi có thể tặng chàng
sự lặng câm
suốt cả một đời tôi ?
LET IT BE FORGOTTEN
Let it be forgotten, as a flower is forgotten,
Forgotten as a fire that once was singing gold,
Let it be forgotten for ever and ever,
Time is a kind friend, he will make us old.
If someone asks, say it was forgotten
Long and long ago,
As a flower, as a fire, as a hushed footfall
In a long–forgotten snow.
LÃNG QUÊN
Thôi hãy lãng quên
Như bông hoa lãng quên
Như ngọn lửa một lần sáng chói
Hãy lãng quên muôn đời và mãi mãi
Thời gian – người bạn vàng – sẽ làm mờ phai tuổi trẻ
Nếu ai đó hỏi , hãy nói đã lãng quên bạn nhé
Lâu rồi
Như một cánh hoa
Như một ngọn lửa
Như một dấu chân trên tuyết
Lâu rồi
(NGUYỄN ĐẠI HOÀNG chuyển ngữ, T4/2008)
Chúc các bạn tháng năm tươi đẹp.
Nguyễn Đại Hoàng
4/5/2013
Đăng nhận xét