Hãy nói về cái tựa của entry này đã. Cách đây gần một thế kỷ, nhà thơ Tản Đà đã có câu thơ nói về dân Việt, nước Việt như thế này: “dân hai nhăm triệu ai người nhớn/nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”. Nên bây giờ, nếu Việt Nam vẫn cứ trẻ con như rứa (ý quên, như thế, cấm phạm húy nhé!) thì phải sửa thành “bốn ngàn mốt năm”, thế thôi.
Nhưng tại sao lại bảo VN là trẻ con? Ngày xưa, cái thời thực dân phong kiến thối nát ấy, khi đất nước chưa có sự lãnh đạo tài tình sáng suốt của Đảng ta (Đảng thì phải viết hoa, dạ, em nhớ ạ, còn nước thì không cần, em cũng nhớ luôn) thì dân Việt, nước Việt lầm than, u mê, dốt nát, nên bảo là trẻ con thì còn được. Chứ thời nay, sau bao nhiêu năm tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên chủ nghĩa xã hội rồi, tiến mạnh quá đến nỗi trước đây là một hệ thống to mạnh thế giờ chỉ còn vỏn vẹn vài nước (trong đó có VN vinh dự đứng trong hàng ngũ) mà lại bảo VN vưỡn (=vẫn) là trẻ con, là thế nào nhỉ? Ai mà láo thế?
Dạ dạ, không phải em ạ. Mà đó là … e hèm … một quan chức lớn ở tận thủ đô Hà Nội, ngài Nguyễn Thế Thảo. Nếu ai chưa biết, xin nói rõ ông Thảo là chủ tịch UBND thành phố Hà Nội, Hà Nội của ta, thủ đô yêu dấu, một thời đạn bom, một thời hòa bình đấy ạ.
Ông Thảo nói gì, xin quý vị hỏi ông cụ “Gúc”, người cái gì cũng biết. Gõ mấy từ “chủ tịch Nguyễn Thế Thảo” và “xúi giục biểu tình” thì ra tuốt luốt thôi. Em đây không có gì thêm để nói, ngoài việc khẳng định một ý mà em đã viết trên blog này ít lâu, đấy là: tận đến nay Việt Nam ta vẫn cứ trẻ con. Trẻ con thì ăn chưa no, lo chưa tới, chỉ ham chơi, nên buồn đấy rồi vui đấy, nói chung là chỉ mong sao cho có trò gì vui vẻ, cười giỡn với nhau, thế là sướng. Còn bố mẹ có đầu tắt mặt tối, chạy ăn từng bữa mướt mồ hôi như Tú Xương kia, thì cũng mặc.
Cũng y như dân ta hiện nay, Trung Cộng đã lấp ló ngay ngoài cửa ngõ rồi, chúng đi lại trên biển Đông của ta như chốn không người, nhưng có gì mà lo, mọi việc đã có người nhớn lo liệu – người nhớn ở đây tất nhiên là Đảng và Nhà nước, nếu có gì xảy ra thì các bác Đảng viên lo mà đi đánh giặc nhé, các em các cháu dân thường chúng em là cứ ở nhà chờ người nhớn về thôi, chứ biết gì mà lo?
Thế đấy, đã được người nhớn lo cho như thế rồi, còn chưa biết ngoan ngoãn vâng lời, lại còn đi biểu tình biểu tọt, quấy rối làm mất an ninh trật tự quá. Hóa ra là bị bọn xấu xúi giục, chết thật! Thì bác Thảo bác ấy nói thế mà.
Nhưng bác Thảo ơi, xin bác đừng chấp nhé. Trẻ con ham chơi, vô lo, nên mới bị xúi giục thế. Chắc bác cũng rõ, chỉ có trẻ con mới hay bị xúi giục, chứ người lớn ai mà xúi giục được họ. Nên thôi bác ạ, đừng trách những người biểu tình nữa nhé. Mà trẻ con, càng cấm chúng càng làm. Tốt nhất là bác đừng cấm. Cứ để cho chúng làm chán đi, rồi chúng thôi ngay thôi.
Biểu tình chống Trung Cộng ở VN, chuyện trẻ con í mà các bác ơi, để ý làm gì. Bắt bớ, trấn áp làm gì nhỉ, lại bị mang tiếng bắt nạt con nít đấy các bác ạ.
Mà cũng lạ thật ấy, cái nước VN này! Bốn ngàn mốt năm rồi, cũng vẫn cứ trẻ con!
Đăng nhận xét